Tất cả chúng sinh, đặc biệt là con người, có trí phân biệt giữa hạnh phúc và khổ đau, tốt và xấu, điều gì có hại và có lợi. Vì có khả năng nhận thức và phân biệt các loại cảm giác khác nhau nên chúng ta đều giống nhau, vì chúng ta đều muốn được hạnh phúc và không muốn khổ đau. Tuy ở đây, tôi không thể bàn luận phức tạp về việc truy tầm nguồn gốc về cách những loại cảm giác này phát triển như thế nào, nhưng điều hiển nhiên và rõ rệt đối với tất cả mọi người là chúng ta có thiện cảm đối với hạnh phúc, và ác cảm đối với kinh nghiệm đau đớn và khổ sở. Vì thế nên việc sống một cuộc đời hòa hợp và bình an, không tạo ra sự xáo trộn và hỗn loạn là điều vô cùng quan trọng. Khi nói đến việc đạt được bình an và hạnh phúc, nếu
như ta cho rằng tất cả sự bình an và hạnh phúc chỉ bắt nguồn từ việc giàu có về
mặt vật chất bên ngoài thì điều này sai. Khi nương tựa vào phương tiện vật chất
thì điều khả dĩ là ta có thể gia tăng hạnh phúc và lạc thú về mặt thể chất, và
loại trừ một số khó khăn về thể chất, nhưng những gì mình có được từ phương
tiện vật chất chỉ giới hạn trong kinh nghiệm thân thể. Thuyết giảng tại Graz,
nước Áo, Kalachakra Cho Hòa Bình Thế Giới, tháng 10, năm 2002 |
Thông Báo Mới > Bài Mới Đăng >